Lịch sử thành lập
Cuối những năm 90, Erik Prince, một cựu đặc nhiệm Navy SEAL, nhận thấy sự cần thiết phải nâng cao khả năng đào tạo quân sự tư nhân cho quân đội Hoa Kỳ. Dựa vào kinh nghiệm từ các điểm nóng xung đột và sự hiểu biết về các lỗ hổng trong quân đội, ông cho rằng cần chuẩn bị tốt hơn cho các lính đặc nhiệm tương lai. Năm 1995, sau khi rời khỏi SEALs và bán công ty phụ tùng ô tô của gia đình với giá hàng tỷ đô la, Prince đã đầu tư phần lớn số tiền vào một dự án mới. Đối tác của ông, Al Clark, cũng là một cựu lính SEAL, cùng với ông thành lập Blackwater vào năm 1997, với mục tiêu cung cấp hỗ trợ huấn luyện cho các chuyên gia quân sự và lực lượng thực thi pháp luật.
Để thực hiện điều này, họ đã mua một khu đất rộng lớn ở Bắc Carolina và xây dựng một trung tâm đào tạo hiện đại. Tên gọi "Blackwater" được cho là xuất phát từ vùng nước đen của đầm lầy quanh căn cứ, đồng thời còn ám chỉ đến những chiến dịch bí mật của Navy SEALs. Trung tâm đào tạo này, được coi là một trong những nơi tinh vi nhất tại Mỹ, bao gồm nhiều trường bắn, khu vực mô phỏng môi trường đô thị, và các cơ sở hạ tầng khác. Tại đây, Blackwater đào tạo học viên về nhiều kỹ năng từ bắn súng đến lái xe chiến thuật và gìn giữ hòa bình, thu hút những người từ SEALs và các đội SWAT nhằm nâng cao năng lực chuyên môn.
Quá trình hoạt động
Rất nhanh chóng, Blackwater đã chứng minh tính khả thi của mình với những phản hồi tích cực từ khách hàng. Năm 2000, họ ký hợp đồng đầu tiên với chính phủ Hoa Kỳ, sau khi al-Qaeda tiến hành đánh bom tàu khu trục USS Cole ở cảng Aden, Yemen. Blackwater được yêu cầu cử huấn luyện viên đến đào tạo chống khủng bố cho lực lượng Hải quân. Sự kiện 11 tháng 9 vào năm 2001 đã thúc đẩy quân đội Mỹ triển khai một chiến dịch quân sự quy mô lớn mà không có kế hoạch trước, tạo ra khoảng trống trong hoạt động. Blackwater nhanh chóng trở thành một phần quan trọng trong chiến lược ứng phó của chính phủ. Hợp đồng đầu tiên trong cuộc chiến chống khủng bố được ký kết vào đầu năm 2002, khi CIA yêu cầu họ cung cấp dịch vụ bảo vệ cho trụ sở của mình ở Kabul, Afghanistan với giá 5,4 triệu USD.

Với những thành tích đáng kể của mình, Blackwater đã nhanh chóng trở thành một phần quan trọng trong chiến lược ứng phó của chính phủ Mỹ.
Khi can thiệp vào Afghanistan diễn ra, các đặc vụ CIA cần hỗ trợ trong việc truy lùng Osama bin Laden. Mối quan hệ giữa Blackwater với các đơn vị chiến đấu tinh nhuệ như SEALs đã khiến họ trở thành một lực lượng phụ trợ đáng tin cậy. Hợp đồng này mang lại lợi ích cho cả Blackwater và chính phủ Mỹ, với khoản thu nhập ấn tượng cho nhân viên và chi phí hợp lý cho chính phủ. Sau đó, Blackwater mở rộng hoạt động khi Mỹ phát động cuộc xâm lược Iraq vào năm 2003. Để bảo vệ an ninh cho các nhà ngoại giao và tổ chức nhân đạo, họ tiếp tục nhận được nhiều hợp đồng lớn. Tháng 10 năm 2003, Blackwater nhận hợp đồng 20 triệu USD để bảo vệ Đại sứ Paul Bremer tại Iraq, trước khi nhận hợp đồng lớn nhất trị giá gần nửa tỷ USD cho việc bảo vệ các nhà ngoại giao Mỹ.
Trong những năm tiếp theo, Blackwater không chỉ tham gia vào các hoạt động quân sự mà còn đảm nhiệm các nhiệm vụ an ninh dân sự. Tuy nhiên, tổ chức này cũng vướng vào nhiều bê bối, bắt đầu từ vụ tấn công ở Fallujah vào tháng 3 năm 2004, khiến bốn nhân viên của họ thiệt mạng. Vụ việc này đã đặt ra nhiều câu hỏi về sự chuẩn bị và tính hiệu quả của họ, dẫn đến một loạt chỉ trích không ngừng trong những năm tiếp theo. Vào đầu năm 2005, một sự kiện gây chấn động xảy ra khi nhân viên Blackwater trong lúc bảo vệ một đoàn xe của Bộ Ngoại giao Mỹ đã nổ súng vào một chiếc xe không tuân lệnh dừng. Cuộc điều tra sau đó của Cục An ninh Ngoại giao đã chỉ ra rằng vụ nổ súng là không cần thiết và nhân viên Blackwater đã cung cấp thông tin sai lệch. Chưa dừng lại ở đó, một năm sau, một lính bắn tỉa của Blackwater đã giết chết ba lính Iraq từ trên nóc tòa nhà Bộ Tư pháp, gây nên những tranh cãi xung quanh tính chính đáng của hành động này.
Cùng năm, một tai nạn giao thông nghiêm trọng đã xảy ra tại Baghdad khi xe của Blackwater va chạm với chiếc Humvee của Quân đội Hoa Kỳ. Trong sự cố này, các nhân viên Blackwater đã tước vũ khí của quân nhân Mỹ và bắt họ nằm sấp dưới họng súng cho đến khi tình hình được kiểm soát. Dù bị chỉ trích nặng nề, Blackwater vẫn duy trì giá trị của mình trong mắt chính phủ Hoa Kỳ. Năm 2006, tổ chức này được giao hợp đồng bảo vệ Đại sứ quán Hoa Kỳ tại Iraq, nơi họ thường xuyên nổ súng vào dân thường, đặc biệt là những tài xế không tuân thủ lệnh. Với chi phí thấp hơn so với lực lượng quân đội, Blackwater vẫn tiếp tục được sử dụng.
Ngày 16 tháng 9 năm 2007, vụ Thảm sát Quảng trường Nisour xảy ra khi nhân viên Blackwater nổ súng khiến 17 công dân Iraq thiệt mạng, làm dấy lên sự phẫn nộ. Năm 2007 cũng đánh dấu giai đoạn Blackwater bị điều tra vì nghi án buôn lậu vũ khí vào Iraq, dẫn đến những chỉ trích mạnh mẽ từ chính phủ Hoa Kỳ về sự thiếu giám sát và lạm dụng quyền lực của họ. Áp lực pháp lý và sự thất vọng từ chính phủ Mỹ ngày càng tăng, khiến Blackwater phải đối mặt với sự giám sát chặt chẽ hơn. Hạ viện Hoa Kỳ bắt đầu ban hành quy định nghiêm ngặt, và đến năm 2009, chính phủ quyết định không gia hạn các hợp đồng với công ty này tại Iraq. Quyền miễn trừ toàn diện của Blackwater cũng bị chính phủ Iraq hủy bỏ, dẫn đến hàng loạt hành động pháp lý và làm xói mòn uy tín của tổ chức này.
Quá trình chuyển đổi
Để cải thiện tình hình, vào năm 2009, Blackwater đã đổi tên thành Xe Services và tuyên bố tái cấu trúc công ty nhằm từ bỏ hầu hết các hoạt động an ninh và mở rộng sang các dịch vụ khác trên toàn cầu. Erik Prince từ chức giám đốc điều hành nhưng vẫn giữ vị trí chủ tịch hội đồng quản trị. Một đội ngũ lãnh đạo mới với ít khả năng gây khủng hoảng truyền thông hơn đã được bổ nhiệm. Để xử lý những rắc rối, Xe Services đã thực hiện những biện pháp tiết kiệm và tiến hành một cuộc chiến pháp lý kéo dài nhằm thoát khỏi khó khăn. Nhờ sự hỗ trợ từ Bộ Ngoại giao và Quân đội Hoa Kỳ, công ty đã không bị đóng cửa và vẫn tiếp tục hoạt động. Đến giữa năm 2010, Xe Services được nhóm nhà đầu tư UST Holdings mua lại, và Erik Prince hoàn toàn rời khỏi lãnh đạo. Hội đồng quản trị mới bao gồm nhiều nhân vật có uy tín như cựu Bộ trưởng Tư pháp John Ashcroft.
.jpg)
Năm 2011, Blackwater được đổi tên thành Academi và đã xây dựng chương trình đào tạo chất lượng, mở rộng danh mục dịch vụ từ giải pháp an ninh chuyên nghiệp đến huấn luyện chó nghiệp vụ và rà phá bom mìn.
Năm 2011, công ty được đổi tên thành Academi, đánh dấu sự khởi đầu mới. Họ đã xây dựng chương trình đào tạo chất lượng và mở rộng danh mục dịch vụ từ giải pháp an ninh chuyên nghiệp đến huấn luyện chó nghiệp vụ và rà phá bom mìn. Ban lãnh đạo cũng tiến hành sa thải những nhân viên không đáng tin cậy. Tháng 6 năm 2014, Academi sáp nhập với Triple Canopy, tạo ra Tập đoàn Constellis Holdings, công ty quản lý rủi ro lớn nhất tại Hoa Kỳ. Constellis cung cấp giải pháp trọn gói cho những thách thức phức tạp trên toàn cầu, từ an ninh đến cứu trợ thiên tai. Dù có lịch sử đầy vết nhơ, Constellis đã nỗ lực để khẳng định mình là một tổ chức mới, không còn liên quan đến Blackwater, và những nỗ lực này đã thu được thành công hơn mong đợi.
Quá trình hình thành và phát triển đầy tranh cãi của Blackwater đã mở ra cái nhìn sâu sắc về sự phức tạp của các công ty quân sự tư nhân (PMC). Mặc dù Blackwater đã chứng minh tính hữu ích và tiềm năng của lính đánh thuê trong chiến tranh hiện đại, nhưng cũng đồng thời phơi bày những thiếu sót nghiêm trọng về trách nhiệm giải trình và quy định quản lý. Khi ngành PMC tiếp tục mở rộng, các bài học từ lịch sử của Blackwater sẽ đóng vai trò thiết yếu trong việc hình thành một khuôn khổ quản lý hiệu quả hơn cho các hoạt động quân sự tư nhân trong tương lai.